Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

me luon o? ben con

Go down

me luon o? ben con Empty me luon o? ben con

Bài gửi by oh_my_god Sun Jun 27, 2010 8:58 pm

TTO - Một tháng sau khi sinh con, bác sĩ gọi ba mẹ đến và bảo: “Con chị mắc bệnh khó đông máu bẩm sinh”. Lời nói của bác sĩ khiến tai mẹ ù đi...
Nhìn con vô tư, lòng mẹ đau như cắt. Mẹ tự nhủ sẽ làm tất cả những gì có thể để mang đến cho con cuộc sống vui vẻ, khoẻ mạnh như bao đứa trẻ bình thường khác.

Mười hai giờ khuya. Con và ba đang say ngủ. Mắt cay xè nhưng mẹ vẫn cố đọc những thông tin vừa tìm được về căn bệnh của con. “Mai xem cũng được mà em, ngủ đi!”, ba lay vai mẹ dịu dàng. Ừ, thì mai cũng được nhưng mẹ không muốn bỏ lỡ một giây nào cả. Mẹ sợ chỉ cần bỏ qua một giây là mẹ sẽ mất đi những hi vọng để chữa lành bệnh cho con.

Đặt con vào nôi, mẹ lấy vải vụn và dây thun bọc hết các góc bàn ghế, từ phòng khách đến phòng ngủ và cả nhà bếp nữa. Mẹ không muốn con bị bất kì một sự tổn thương nào dù là nhỏ nhất. Sau hai giờ làm việc, mẹ quệt mồ hôi nhìn thành quả: cả căn nhà tràn ngập những mảnh vải bông đủ màu sắc trông thật vui mắt và buồn cười. Lớn lên hẳn con sẽ thắc mắc vì sao nhà mình lại đặc biệt như thế!

Con bắt đầu tập bò. Mẹ không biết nên vui hay buồn khi nhìn hai đầu gối con tím bầm, sưng vù do vỡ mạch máu. Mẹ đưa con đến bệnh viện mà lòng xót xa. Giá như mẹ có thể bệnh thay con.

Bố mua về những tấm đệm dày, trải lên đất cho con tập bò. Vẫn không yên tâm mẹ dùng “bảo bối” vải bông bọc quanh đầu gối của con. Nhìn con lập chập từng bước trên đệm, mẹ mỉm cười hài lòng với sáng kiến của mình.

Thời tiết mùa hè nóng ẩm khiến những chỗ mẹ quấn vải bông trên người con nổi mẩn đỏ. Cứ mỗi giờ, mẹ lại tháo ra xoa phấn, xức thuốc. Con không chịu bó vải, đạp lung tung và quấy khóc. Mẹ không nỡ ép con nhưng nhìn con tung tăng trên đệm mà lòng mẹ lo ngay ngáy.

...“Nào các con nắm tay thành vòng tròn và hát to lên nào!”, theo lời cô giáo con nắm tay bạn, toét miệng cười và vui vẻ hát vang. Con không biết mẹ đang đứng gần đó, lặng lẽ quan sát con với tất cả yêu thương. Con của mẹ đã sáu tuổi. Con thích chạy nhảy, đi học, ra công viên chơi cầu tuột với các bạn. Mẹ cũng không thể giữ mãi con ở nhà. Con đã lớn và đã biết tự chăm sóc mình.

Hãy cố gắng lên con nhé, niềm tự hào của mẹ. Sau này, dù con ở đâu, làm gì, mẹ cũng sẽ ở bên con và làm tất cả những gì có thể để con hạnh phúc.

Yêu con, cuộc sống của mẹ!
oh_my_god
oh_my_god
Mod
Mod

Tuổi : 27
Ngày tham gia : 25/06/2010
Tổng số bài gửi : 34
Điểm thưởng : 54
Đến từ : **

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết